Việt Nam một trong những đất nước đa dạng sinh học nhất hành tinh. Xấp xỉ 10 phần trăm số loài sinh vật của thế giới sống ở đây. Các khu rừng nhiệt đới bùng nổ sự sống hoang dã, nhưng gần 50 năm trước mọi thứ không như bây giờ, các khu rừng của Việt Nam bị tàn phá khi chiến tranh giữa con người trở thành Cuộc Chiến chống lại thiên nhiên.
Cuối
cùng thì mọi biến động đã lắng xuống và cuộc sống đã đánh trả lại một cách ngoạn
mục. Kể cả ngày nay các loài mới vẫn tiếp tục được phát hiện với tốc độ kinh ngạc
những khu rừng này là vũ khí bí mật của chúng và như con phượng hoàng hồi sinh
từ cho tàn những kẻ sống sót này tiếp tục phát triển.
Một
trong những loài còn sống sót mãnh liệt và tồn tại đến ngày ngay phải kể đến đó
chính là loài lợn rừng. Lợn rừng có tên khoa học Sus scrofa, là loài sinh sản
nhanh và sống theo bầy đàn. Lợn rừng hay heo rừng còn được gọi là lợn lòi là một
loài lợn sinh sống ở lục địa Á-Âu, Bắc Phi, và quần đảo Sunda Lớn. Con người
đang làm cho phạm vi phân bố của chúng rộng thêm, làm chúng trở thành một trong
những loài động vật có vú có phạm vi phân bố lớn nhất.
Tại
Việt Nam, lợn rừng phân bố ở tất cả các tỉnh miền núi và trung du từ Bắc vào
Nam, kể cả các đảo ở miền biển. Tuy nhiên các tỉnh đồng bằng không có lợn rừng.
Lợn rừng thường có đặc điểm nặng 40 đến
200kg, dài thân 1350 đến 1500 mm, dài đuôi 200 đến 300mm; có thân hình tương
đối ngắn, phần trước rất khỏe, phần sau thân yếu hơn, cổ dày, ngắn hầu như
không hoạt động. Đầu lớn, đuôi nhỏ và ngắn, tai dài và rộng, mắt nhỏ, mõm dài,
lỗ mũi rộng hướng thẳng về phía trước.
Màu lông của lợn là màu xám nâu, nhưng
từng phần riêng rẽ cũng có phần hơi khác nhau. Phần sau của đầu, cổ, lưng, hai
bên thân và đuôi màu xám. Phần trước mõm, tai và chân tối hơn, guốc màu đen.
Trong điều kiện tự nhiên, nơi sống của
lợn rừng rất đa dạng, chủ yếu phụ thuộc vào nguồn thức ăn. Chúng sống được trên
các sinh cảnh khác nhau, từ các loại rừng, thung lũng ven sông suối đến núi
cao. Nơi sống thích hợp nhất của lợn rừng là các khu rừng hỗn giao núi đất, sa
van cây bụi, đồi cỏ tranh, bãi lau lách rậm rạp, thung lũng ẩm ướt, bờ bụi ven
sông suối hồ. Điều quan trọng nhất đối với lợn là ở đó phải có nước, đất ẩm ướt
và bùn lầy.
Lợn
sống trong các khu rừng già có nhiều cây gỗ to, nhiều tầng, có nhiều dây leo
rậm rạp. Nhưng lớp đất dưới phải thường xuyên ẩm ướt. Như vậy, lợn là loài có
sinh cảnh rộng. Lợn rừng sinh sản quanh năm, mang thai khoảng 4 tháng, đẻ mỗi
năm 1 hoặc 2 lứa, mỗi lứa 7-12 con. Lợn mẹ làm tổ rất chu đáo, lợn con đẻ sau 30 phút có thể đi lại bình thường,
một tuần sau có thể đi theo mẹ và trưởng thành sinh dục sau 2 năm tuổi.
Lợn rừng hoạt động cả ban ngày lẫn ban
đêm, nhưng tùy theo từng vùng, thời tiết mà nhịp điệu hoạt động ngày, đêm của
lợn có sự thay đổi. Mùa hè, lợn thường đi ăn trước lúc mặt trời lặn cho đến
rạng đông. Những ngày có trăng, lợn thường đi ăn muộn hơn. Khứu giác và thính
giác ở lợn phát triển tốt, nó có thể đánh hơi và phát hiện sự nguy hiểm cách
100 đến 200m theo chiều gió.
Nhận xét
Đăng nhận xét